Chương 95: Sau đó

Khoảng chừng năm sáu phút sau, Nghiêm Phi mới thở phào nhẹ nhõm ngẩng đầu lên nhìn về phía hai vị đội trưởng chờ ở một bên: “Cũng không sai biệt lắm, đội trưởng, có tinh hạch không? Chúng tôi không còn khí lực để phục hồi cổng thành lại như cũ.”

Lời còn chưa dứt, mấy binh lính hậu cần nhấc xăng thở hồng hộc chạy tới—— khi bọn họ chạy tới thì thấy gần cổng thành không bị phá cũng không có thương vong thế mới biết cổng thành còn chưa có việc gì xảy ra, trực tiếp nhấc xăng chạy đến, cũng chưa kịp hỏi rõ tình huống cụ thể.

“Xăng đến, có cần không… Ôi đệt! Tình huống gì thế này!”

Tường thành kim loại cao vút lúc này đổ trên đất, cao độ mười mét không phải là con số nhỏ, càng khoa trương hơn là tấm kim loại bằng phẳng ấy lúc này vậy mà vặn vẹo thành một đại đoàn, như một cái khăn mặt sau khi dùng qua bị vê nát vứt trên mặt đất!

“Tinh hạch đâu? Bộ hậu cần đưa tinh hạch đến không?! Dị năng giả hệ kim loại cần tiếp tế!” Quách đội trưởng không rảnh trả lời vấn đề của bọn họ, vội vã cao giọng hỏi người mới tới.

“Sau, phía sau.” Người phụ trách đưa xăng vội vã trả lời, bọn họ chỉ lo tường thành không chịu nổi cho nên ưu tiên việc vận chuyển xăng trước, người lo tiếp tế phẩm còn chạy ở phía sau đây.

Trưởng quan phụ trách chỉ huy phòng thủ phía trên tường thành ngay lập tức phái người xuống tiếp, không đợi người đưa tinh hạch liền mang theo valy chạy lên tường thành.

Bốn dị năng giả hệ kim loại cũng không khách khí, cầm một viên lên bắt đầu hấp thu tại chỗ, chờ sau khi tinh thần lực rốt cục bổ đầy mới lần thứ hai đặt tay lên vách tường, mọi người đứng phía trên tường thành một lần nữa may mắn nhìn thấy cảnh tượng khiến người kinh tủng da đầu tê dại—— khối kim loại nhiều nếp uốn vặn vẹo mấy lần, chậm rãi “mở” ra, giống như run lên mấy lần rũ sạch tạp vật trên thân, sau đó thuận theo “gắn” trở về…

Một đống hài cốt, đó là tang thi chuột cùng với một ít linh kiện ô tô bị đè bẹp.

Tiếng hoan hô trong nháy mắt vang vọng toàn bộ thành tường, La Huân kéo kéo Quách đội trưởng một mặt hỉ khí, giữa tiếng ầm ĩ thấp giọng nhắc nhở: “Vừa nãy cũng không phải tất cả chuột đều chạy đến cổng thành, tốt nhất vẫn để cho người khác đến những vị trí khác kiểm tra một chút, miễn cho xảy ra nguy hiểm.”

Quách đội trưởng vội vã che đi gương mặt hưng phấn, đi tìm tổng chỉ huy thông báo chuyện này.

Hành động của mấy người Nghiêm Phi làm cho cả đám người trên tường thành sôi trào, hắn không để ý ba dị năng giả hệ kim loại khác, càng không hoan hô chúc mừng với những người khác, cùng La Huân chờ ở một bên, xác nhận nơi này không có việc gì mới báo cho Quách đội trưởng một tiếng, lặng yên xuống khỏi tường thành, trở lại khu cách ly lấy xe của mình rời đi—— bọn họ lần này tìm Quách đội trưởng báo cáo, không cần xét nghiệm máu lại hay là chờ thêm mấy tiếng mới có thể trở về.

Nhóm Lý Thiết lúc này đã không còn ở nơi này, ngay cả xe ba người bọn họ, kim loại kéo sau xe cũng đều không ở đây. Hai người lái xe trở lại bên trong căn cứ mới nhìn thấy đoạn đường đã xảy ra “tai nạn xe cộ” mà họ đã nghe nhắc đến lúc ở trên tường thành.

Tuy rằng lúc này đã không còn người nào vây quanh, nhưng mấy chiếc xe xảy ra chuyện, ngã lật vẫn còn, chỉ là đã được xe của quân đội kéo sang hai bên đường. Xem ra sau này quân đội sẽ tiến hành chỉnh đốn và cải cách tình hình giao thông trong căn cứ, nếu không sẽ còn xuất hiện tình huống tương tự như lần này, một khi ảnh hưởng đến phòng thủ an toàn tường thành, người trong căn cứ sẽ chôn cùng.

Trở về tiểu khu nhà mình, đỗ xe cùng khu với nhóm Lý Thiết, Nghiêm Phi trực tiếp chỉ huy kim loại “bay” lên tầng. Khi bọn họ mở cửa sắt ở tầng mười lăm ra, thấy ba người Từ Mân, nhóm Lý Thiết ra đón.

Cất xong kim loại, Nghiêm Phi liền hấp thu mấy viên tinh hạch Quách đội trưởng cố ý nhét thêm cho bọn họ—— hiếm thấy không hề giới hạn tinh hạch đưa cho mọi người, hắn lấy ít thì sẽ có lỗi với tên tuổi thích chiếm tiện nghi nhỏ của hắn.

La Huân cười nói với mọi người: “Chúng ta vào nhà nghỉ ngơi trước?”

Từ Mân cũng bật cười: “Đến chỗ chúng tôi ngồi đi, nghỉ ngơi một chút mọi người hẵng về gia.”

Lúc này sắc trời đã triệt để tối đen, hai người Từ Mân dẫn mọi người vào, trong phòng chỉ bật một cái đèn bàn nhỏ, ban công phòng khách xếp từng hàng giá kim loại đã trồng rau, lúc này trong phòng tuy rằng có vẻ hơi chật, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn đủ cho mười một người bọn họ ngồi.

Vu Hân Nhiên đã có chút buồn ngủ, dựa vào trong ngực Từ Mân dụi mắt, Tống Linh Linh thấp giọng nói: “Nếu không thì để Tiểu Hân Nhiên đi ngủ trước?”

Từ Mân gật đầu để cô ôm Hân Nhiên về phòng ngủ, lát sau cô một mình đi ra. Lúc này Nghiêm Phi đã dùng số kim loại mới vừa lấy về làm mười mấy cái ghế tựa bày ra ở trong phòng, mọi người dồn dập ngồi xuống.

La Huân giải thích một chút tình huống nơi cổng thành, cuối cùng mới cảm thán một câu: “Lại là tang thi chuột, chúng ta đi lên không phải quá sớm, nhưng nhìn tốc độ di động của chúng nó rất nhanh, động tác vô cùng nhạy bén, may mà lúc chúng ta đi ra không gặp phải.”

Mọi người cũng đều có chút biến sắc: “Ông trời, sao cả chuột cũng biến thành tang thi? Nếu bên ngoài những loài động vật khác cũng biến thành tang thi thì chúng ta sau này làm sao vào thành được?” Bọn họ lúc ở bên ngoài gặp phải tang thi chó và tang thi mèo, nhưng may là bởi vì trong đội có La Huân phản ứng hết sức nhanh chóng và mấy người Nghiêm Phi, Chương Tố có dị năng cường đại, La Huân đối những tình huống này phản ứng hết sức nhanh nhạy, thường thường những tang thi động vật đó còn chưa kịp đánh tới đã tiêu diệt chúng rồi. Nhưng những con chuột động tác hết sức nhanh chóng không nói, hình thể lại cực nhỏ khó có thể nhắm vào, nếu như ở bên ngoài gặp phải… Quả thực không dám tưởng tượng!

Từ Mân bỗng nhiên nói: “Nói không chừng lúc trước chúng ta ở bên ngoài cũng không phải không từng đụng phải, tôi còn nhớ lần trước lần trước chứng ta ra ngoài có một hôm nửa đêm giống như nghe thấy phía bên ngoài có tiếng mài đồ vật kẽo kẹt kẽo kẹt, nhưng bởi vì trong bẫy rập bên ngoài có lửa nên không chú ý…” Nói xong có chút sợ nhìn về phía Nghiêm Phi, “May mà Nghiêm đại ca vây nền đất tương đối sâu…”

Nghiêm Phi mấy lần đi ra ngoài đều sẽ làm một bức vách tường rất cao bên ngoài ngân hàng làm phòng hộ, do trước đây đi xây tường tường thành nên theo bản năng đào ít nhất 1 mét sâu xuống nền đất, miễn cho Chương Tố sơ ý thổi một trận cuồng phong gào thét thổi luôn tường sắt đi. Phần tường vây trên đất trước khi bọn họ rời đi tất nhiên sẽ bị Nghiêm Phi tận lực che giấu, dung hợp vào ngân hàng để không ai chú ý, nhưng nền đất hắn lại không quản, đều là để Chương Tố thổi gió cuốn cát Tiểu Hân Nhiên tạo ra che lại sau đó Tống Linh Linh tưới nước che bên trên là được.

Bây giờ nghĩ lại…

Tất cả mọi người cảm thấy có chút sợ hãi, hai mắt nhìn nhau một cái, biểu tình có chút không dễ nhìn lắm.

La Huân thấy thế an ủi: “Ngoại vi cho dù có một ít tang thi chuột thì phỏng chừng số lượng cũng sẽ không quá nhiều, chỉ cần chúng ta có thể phát hiện sớm thì sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa chúng ta có biện pháp phòng thủ rất tốt.” Nói xong, mắt anh mang tín nhiệm cùng mỉm cười nhìn về phía Nghiêm Phi.

Nghiêm Phi cũng mỉm cười nhướng nhướng mày với anh, trên mặt là biểu tình tự tin.

Những người khác cũng đều thở phào nhẹ nhõm, Hà Kiền Khôn thả lỏng thân thể béo mập, nghe thấy La Huân nói thì vô cùng tín nhiệm gật đầu lên tiếng ủng hộ: “Đúng vậy! Chúng ta có Nghiêm ca, quá lắm thì dùng kim loại bọc lòng đất, em không tin có con chuột nào răng sắc như vậy!”

Lời nói của cậu ta làm mọi người đều nở nụ cười, đúng vậy, nếu như Nghiêm Phi có thời gian hắn hoàn toàn có thể làm ra một tầng phòng hộ cấp bậc kim cương, chỉ cần không gặp phải tang thi cùng hệ với hắn, có cấp bậc cao, hoặc là gặp phải tang thi hệ sấm sét cực kỳ mạnh thì sẽ không có vấn đề gì.

Kỳ thực La Huân ban đầu để Nghiêm Phi gia cố thêm nền đất ở chỗ xây tương vây quanh ngân hàng chỉ đơn thuần là vì phòng ngừa gặp phải tang thi hệ “đất”, tang thi hệ “đất” cấp hai tuy rằng vẫn chưa có bản lĩnh có thể chui tới chui lui trong đất, nhưng chỉ sợ vạn nhất, không nghĩ tới bọn họ lại còn còn bởi vậy mà tránh thoát được một số thứ có tính công kích khác.

Nói xong sau chuyện này mọi người thương lượng một chút công việc sau này—— chủ yếu là sắp xếp mấy gian phòng này như thế nào, ưu tiên trồng trọt nhưng loại rau nào trước, rồi mới dồn dập đứng dậy, trở lại tầng mười sáu nghỉ ngơi, ngủ.

Hôm sau trời vừa sáng, năm người Lý Thiết khổ bức hề hề bò lên, kéo thân thể uể oải đau nhức lao tới nơi công tác—— may mà bây giờ chỗ bọn họ làm việc đã đi vào quỹ đạo, bây giờ việc mỗi ngày bọn họ phải làm là chỉ cần ngồi trước máy tính chuyển nhập chuyển nhập chuyển nhập, biên tập biên tập biên tập, không cần tiêu hao thể lực, không thì mấy thằng nhóc này sẽ thật sự không chống đỡ nổi.

La Huân cùng Nghiêm Phi dậy trễ, vẫn luôn nằm trên giường đến mười giờ sáng mới miễn cưỡng bò lên làm điểm tâm. Lúc hai người ra cửa, chuẩn bị xuống lầu lấy đồ vật để vận chuyển lên thì gặp ngay phải Chương Tố xoa mắt ngáp một cái mở cửa đi ra.

Nhìn thấy trên cổ y có vài dấu dâu tây sáng loáng, La Huân không nhịn được trào phúng: “Thể lực còn rất tốt.” Liên tục liều mạng hai ngày, tối hôm qua Vương Đạc lại còn có thể lực cùng y lăn giường!

Chương Tố một điểm xấu hổ cũng không có, một đôi mắt dâm tà cười đến cong lên, giơ tay vỗ vỗ vai La Huân: “Ước ao không? Ai, không nghĩ tới vị kia nhà cậu lại là một con mèo hen, này không được đâu.”

Nghiêm Phi “không được” đôi mắt hơi híp lại, chợt lóe một tia hàn quang, thành công khiến tóc gáy La Huân dựng đứng.

Trên hành lang truyền đến một tiếng ho khan có chút lúng túng, Từ Mân làm bộ như cái gì cũng không nghe thấy bịt tai Tiểu Hân Nhiên, thấy bọn họ chú ý tới mấy người mình, mới cười nói với La Huân: “Con bé đòi tìm cún con chơi.” —— Chương Tố quả nhiên cùng Vương Đạc là một đôi, mình lúc trước quả nhiên không nhìn lầm, nếu như vậy thì biện pháp bẻ cong mấy người đàn ông còn lại sẽ dễ dàng hơn rồi!!

“Đến đây đi, nó đang chơi đấy.” La Huân cười quay người đi về phía nhà mình, mở cửa căn 1603. Nhóc con đã được La Huân đưa sang phòng này—— chủ yếu là bởi vì từ khi Tiểu Hân Nhiên và nhóc con chơi cùng nhau, chỉ cần ban ngày bọn họ không ở nhà thì sẽ để cô bé phụ trách chăm sóc nhóc con.

Nhà bọn họ sẽ không cho người lạ đi vào, dù sao mọi người đã chính thức trở thành một đội ngũ, mà anh cũng cần dạy hai người Từ Mân trồng trọt, cửa căn hộ 1603 lúc thường cũng không khóa cửa giống như căn hộ của Lý Thiết, Chương Tố, dễ cho mọi người qua lại chăm sóc rau dưa.

Tiểu Hân Nhiên vui vẻ hoan hô chạy vào, bé con vô cùng hiểu chuyện, dù cửa nhà mở ra cũng không chạy loạn ra hành lang, vẫy đuôi, như là một ông cụ non thận trọng chờ Tiểu Hân Nhiên chạy tới ôm mình, chở cô gái nhỏ vui vẻ chạy về trong phòng, đổi được cô bé rít gào cười to.

Đoàn người vội vã đi xuống lầu để mở xe tối qua Nghiêm Phi đóng kín, bắt đầu vận chuyển đồ đạc lên lầu. Bọn họ lần này ra ngoài thực sự mang không ít đồ về——tủ lạnh mang về lần trước hiển nhiên không đủ cho bọn họ sử dụng, cho nên lần này bọn họ liền lấy hai cái tủ lạnh cộng thêm một cái tủ lạnh nữa chở về. Ngoài ra còn có một lượng lớn gỗ, vật liệu kim loại.

Lúc này thang máy không thể dùng, bởi vậy bọn họ chỉ tạm thời đem kim loại cùng một ít đồ vật nhỏ mang lên lầu trước —— tỷ như xăng còn dư lại, tỷ như một ít khối gỗ nhỏ các thứ.

Nghiêm Phi như trước kia chỉ huy một đống kim loại lớn trôi nổi giữa không trung đi ở trước nhất, phía sau mọi người từng người nhấc theo đồ đạc bất đồng chậm rãi trở lại trên lầu.

Hôm nay bên trong tiểu khu rõ ràng náo nhiệt hơn lúc thường, ngày hôm qua chuyện phát sinh ở cổng thành tuy rằng giải quyết rất nhanh, nhưng đám người trong căn cứ vẫn bởi vì lần nguy cơ này mà lòng người bàng hoàng. Một số người lúc thường sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ lúc này cũng đều ở trong nhà, còn có một ít lời đồn nhanh chóng lan truyền trong căn cứ—— tỷ như hôm qua tập kích căn cứ là tang thi động vật, hoặc là có người nói bên ngoài xuất hiện kiểu tang thi hình người mới, tăng thêm sự kinh khủng vân vân.

La Huân bọn họ không để ý những việc này, trở trên lầu sau đó bắt đầu dùng kim loại bố trí mấy gian phòng kia—— Nghiêm Phi có bốn căn hộ cần phải cải tạo triệt để, trong đó bao gồm căn hộ của ba cô gái đang ở. Trải qua thương lượng bọn họ quyết định ngày hôm nay ưu tiên cải tạo xong nhà ba người Từ Mân, các gian nhà còn lại từ từ làm là được.

Trong lúc Nghiêm Phi lắp ráp, La Huân dẫn mấy người Chương Tố, Từ Mân bắt đầu xử lý khối gỗ vận chuyển lên, cũng dạy bọn họ rằng mỗi một miếng gỗ cần độ lớn bao nhiêu là thích hợp rồi làm thế nào để đem khuẩn bào nấm trồng trên gỗ, độ ẩm bao nhiêu, nhiệt độ thế nào mới thích hợp để chúng sinh trưởng.

Mấy người mân mê một ngày, đợi đến chạng vạng tối nhóm Lý Thiết cũng quay về rồi, giúp đỡ mấy người La Huân vận chuyển tất cả gỗ, tủ lạnh đi lên tầng thì công việc ngày hôm nay mới tạm thời có một kết thúc.

Trong nhà một khi bận rộn sẽ khiến người ta lơ là rất nhiều chuyện xung quanh. Cho nên ngày hôm sau khi La Huân đỡ eo mỏi (Nguyên nhân eo mỏi? Đoán xem~), lái xe đến quân doanh, nhìn thấy Quách đội trưởng mang theo một nụ cười vô cùng đắc ý vỗ đặt ở bên cạnh anh ta mấy cái túi chứa đầy tinh hạch, anh mới nhớ ra—— chuyện xảy ra ở cổng căn cứ chỉ mới là ngày hôm trước, nhưng anh lại hoảng hốt cảm thấy như đã trôi qua chừng mấy ngày.

“Đây là cấp trên cố ý thưởng cho chúng ta, nói là thưởng cho việc tiêu diệt tang thi chuột hôm trước.” Quách đội trưởng bỗng nhiên vô cùng thần bí thấp giọng nói với bọn họ, “Các cậu có biết hôm trước các cậu đã đập chết bao nhiêu tang thi chuột không?”

Đừng nói đến người khác, đến ngay cả người trong cuộc như mấy người Nghiêm Phi cũng không biết rõ đến cùng có bao nhiêu con chuột, dù sao mỗi con cũng không lớn bao nhiêu, giống như người cầm vợt đập ruồi đập kiến, ai biết vỗ một cái xuống đập chết được mấy con?

Quách đội trưởng cười càng thêm ý vị thâm trường, nhướng nhướng mày với mấy người: “Hơn 600 con! Cũng không biết đám chuột này chui từ chỗ nào ra, thế mà chạy theo về đây nhiều như vậy!!” Nói xong dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người than thở một tiếng, “Ngoại trừ những con bị các cậu đập chết ở cửa lớn, cũng có nhiều con chuột thuận theo tường vây chạy đến những chỗ khác đào hang, may mà phát hiện sớm… Trong số những người được phái đi kiểm tra tang thi chuột có dị năng giả hệ “lửa”, còn mang theo xăng, nhưng dù như vậy tốc độ bọn họ giết chết đám chuột đó cũng không nhanh bằng chúng ta!”

Dứt lời, anh ta thu liễm lại đắc ý, trong thần sắc có chút ngưng trọng nói với bốn vị dị năng giả: “Dị năng của các cậu đối với công tác phòng hộ của căn cứ có tác dụng rất lớn, đặc biệt là tại phương diện phòng thủ. Cho nên ngày hôm qua cấp trên quyết định, ngoại trừ lúc thường các cậu phụ trách tiếp tục xây dựng tường thành căn cứ bên ngoài còn phải kiêm nhiệm phòng tuyến đầu tiên vào những thời điểm mấu chốt, tiêu diệt tang thi có khả năng tạo thành nguy cơ đối với căn cứ. Chuyện này mọi người phải chuẩn bị tâm lý kỹ càng.” Nói xong dừng một chút rồi nói với các dị năng giả, “Tiểu đội chúng ta là một thể, cho nên thời điểm đó những người khác cũng cần lên trên tường thành. Những thứ này là tiếp tế phẩm cấp trên trong căn cứ cấp cho, không hoàn toàn là để cho chúng ta dùng khi xây tường, là tinh hạch cho các cậu dùng để nâng cấp dị năng, ngoại trừ số này, những nhiệm vụ khác sau này còn có thể phân cho mọi người nhiều tinh hạch hơn…”

Điều này đại biểu cấp trên coi trọng những dị năng giả này, nhưng là cũng biểu thị bọn họ sau này có thể sẽ gặp phải càng nhiều nguy cơ hơn.

Dứt lời Quách đội trưởng liền phân tinh hạch cho bốn vị dị năng giả, cũng tiến hành cổ vũ mỗi người, lần này cấp trên thưởng ngoại trừ tinh hạch, mỗi người còn có vài hộp thức ăn lớn cảu canteen số 1, danh sách thưởng vật tư của bộ hậu cần—— cái này làm cho mọi người còn hưng phấn hơn so với lúc nhận được tinh hạch.

Sau đó Quách đội trưởng dẫn mọi người đi đến tường thành. Nửa đường, anh ta cố ý kêu Nghiêm Phi đi cùng, thấp giọng nói, “Hôm qua lúc báo cáo công việc tôi cũng không có cố ý nhắc đến chuyện của cậu, đây không phải là muốn áp công lao của cậu, mà là lo lắng… Dị năng của cậu rõ ràng mạnh hơn nhiều so với ba người bọn họ, năng lực càng mạnh mẽ thì càng dễ bị phái đến nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, cho nên tôi mới tạm thời đè chuyện của cậu xuống, nói với cấp trên là bốn người các cậu hợp lực làm sụp bức tường, đập chết tang thi chuột.” Tuy rằng lúc đó cũng có những binh lính khác thấy được, nhưng cụ thể bọn họ thao tác thế nào, thậm chí thân phận cụ thể của Nghiêm Phi cũng chỉ có mình người trong tiểu đội mới biết rõ.

Nghiêm Phi tỏ ra là đã hiểu, cười nói với anh ta: “Như vậy là tốt nhất, ý của anh tôi hiểu.” Kỳ thực lúc trước khi mới vừa gia nhập tiểu đội không bao lâu hắn và La Huân đã từng nhắc với Quách đội trưởng—— bọn họ nguyện ý tham gia công tác kiến thiết căn cứ, cũng nguyện ý thực hiện nghĩa vụ khi là thành viên của căn cứ, nhưng không hy vọng có những chuyện khác quấy rối đến cuộc sống yên bình của hai người. Quách đội trưởng cũng hiểu nguyên tắc xử sự của hai người nên ngày hôm qua mới đưa ra quyết định như vậy.

Dù sao hôm trước anh ta hỏi thăm hai dị năng giả hệ kim loại khác cùng phối hợp với Nghiêm Phi từ lúc mới bắt đầu, biết được lúc trước khi tiêu diệt tang thi chuột vẫn luôn là Nghiêm Phi dẫn dắt năng lực của bọn họ, điều khiển toàn bộ thế cuộc, lúc này mới ý thức được cho tới nay e rằng Nghiêm Phi đều đang che giấu thực lực.

Đây là một loại thái độ tự vệ, cũng biểu lộ hắn không muốn tham dự quá sâu vào nội tình trong căn cứ sự. Quách đội trưởng có thể lý giải được, nhưng cũng hi vọng có được trợ lực lớn hơn từ Nghiêm Phi. Bản thân anh ta cũng không có dã tâm gì, chỉ cần có thể vững vàng sinh sống ở trong căn cứ như bây giờ là được, sẽ không lo lắng bị cấp trên xem là pháo hôi đẩy ra ngoài, cũng không cần sợ vị trí của mình bị người khác thay thế rồi mất đi nơi đặt chân.

Bởi vì ý đồ của anh ta bất ngờ giống với hai người Nghiêm Phi, lúc này mới dặn hai người kia che giấu thực lực dị năng của Nghiêm Phi, khi báo cáo với cấp trên cũng che giấu chuyện này—— ai bảo đội ngũ của bọn họ ban đầu đã bị biên chế vào bộ hậu cần chứ? Anh ta cũng không muốn mang theo binh lính của mình đi chịu chết.

Khi nhóm La Huân cùng tiểu đội trở lại quân doanh chuẩn bị khởi công, tường xa nhất phía ngoài quân doanh đã xây xong hết, hiện tại, quân doanh chuẩn bị cải tạo tất cả kiến trúc nội bộ. Đúng, là toàn bộ——nhà ký túc xá ngày xưa, tòa nhà văn phòng, nhà ăn vân vân đều phải một lần nữa xây lại kết hợp với tường vây cao to dày rộng.

Nói xong chuyện kia thì Quách đội trưởng mang theo mọi người trở lại nơi mọi người làm việc trước kỳ nghỉ, cũng thấp giọng kể cho mọi người một chút: “Cấp trên ra lệnh, yêu cầu trong vòng một tháng hoàn thành công tác xây tường vây quân doanh, cũng gia cố tốt nền đất kiến trúc công trình, tranh thủ đầu tháng sau có thể xây tường vây trung gian giữa hai tường vây trong ngoài.”

Lần sự cố bất ngờ này khiến phía quân doanh vô cùng căng thẳng, đám chuột đó vậy mà lại nghĩ ra biện pháp đào hang “xuyên” vào trong căn cứ, tuy rằng chưa thành công, nhưng chuyện này xác xác thực thực là việc căn cứ trước đó không ngờ tới. Vì vậy hôm qua thượng tầng căn cứ mở hội đã xảy thành hỗn loạn. Có người kiến nghị trước hết để cho dị năng giả hệ kim loại trở lại khu tường ngoại vi, tăng thêm dày lần thứ hai, tăng thêm độ sâu vách tường kim loại. Có người đề nghị ưu tiên dùng kim loại bao vây toàn bộ khu vực xung quanh quân doanh. Còn có người đề nghị đào một con sông thật rộng ở ngoài căn cứ để bảo vệ thành, đẩy trạm kiểm tra ra phía ngoài, đẩy sang bờ bên kia của sông đào bảo vệ thành, kiểm tra không có vấn đề mới cho phép cho người tiến vào…

Hội nghị ầm ĩ một ngày, cuối cùng vẫn quyết định tiếp tục để tiểu đội của Nghiêm Phi tiếp tục xây tường vây quân doanh, không chỉ phải đủ chiều sâu, lòng đất cũng phải dùng kim loại che chắn hết, dùng kim loại làm thành hình một cái cốc, từ ba phương hướng bao vây lấy toàn bộ căn cứ. Ngoài ra, ngoài thành nguyên bản đào chiến hào thì sẽ bắt đầu đào rộng thêm, xả nước, làm thành sông đào bảo vệ thành chân chính trên ý nghĩa.

Sông đào bảo vệ thành tất nhiên không phải việc mà đội ngũ La Huân bọn họ phải làm, hiện tại yêu cầu duy nhất của bọn họ chính là dùng hết toàn bộ chồng vật liệu kim loại bên ngoài trại lính.

Hai người bận rộn hết một ngày, bốn người Nghiêm Phi nhận được ngoại trừ phần thưởng ra thì rõ ràng tinh hạch tiếp tế nhiều hơn so với lúc trước, không biết là do đội trưởng của họ tranh thủ xin được, hay là sau khi phía trên biết được sức chiến đấu của bọn họ mà cố ý phân đến đây.

Lái xe về đến nhà, lại chuyển một đống kim loại lên lầu, hai người La Huân bắt đầu công việc hôm nay.

Trong hành lang tầng mười sáu truyền đến tiếng cắt gỗ, hai người Từ Mân và Tống Linh Linh hỗ trợ mang mấy khúc gỗ đã xử lý tốt dời vào phòng 1602, lại từ một bên khác chuyển gỗ tới trong tay La Huân.

Trong tầng mười lăm, Nghiêm Phi đang dùng vật liệu kim loại bố trí sàn nhà 1501—— nơi này trước cũng đã làm địa long, hiện tại cần phải làm sàn nhà, vách tường vân vân. Còn cụ thể phải sắp xếp giá trồng rau dưa thế nào, vậy phải chờ La Huân sắp xếp xong mấy căn phòng này cụ thể trồng những gì sau đó mới làm tiếp.